Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 22 tháng 1, 2011

Không bao giờ trăng khuyết (Thơ Lê Cảnh Nhạc)


                          Không bao giờ trăng khuyết
Đã qua ngày trăng tròn
Nhưng mãi mãi không bao giờ trăng khuyết
Câu thơ neo nhịp cầu giã biệt
Bao giờ anh dắt em sang?
Sông thời gian chảy mãi không cùng
Hạnh phúc đôi bờ diệu vợi
Bến tình yêu nao lòng đón đợi
Thuyền trinh nguyên có sải mái chèo?
Đã xa rồi lời yêu
Đã xa rồi những nhung nhớ
Biển cả ngóng chờ
Cánh buồm dong…
Tinh khiết từ ngọn nguồn tuôn chảy đời sông
Giữa đôi bờ tình yêu và cuộc sống
Bờ thăng hoa
                     Sông đời lừng con sóng
Bờ yêu thương
                     Cát trắng ánh pha lê
Giữa đôi bờ sông vẫn chảy đam mê
Câu thơ cũ xin đừng neo bến cũ
Câu thơ hãy tuôn về cùng biển cả
Theo sông chan con sóng mặn mòi
Dẫu rằm trăng vành vạnh qua rồi
Đêm mười sáu mới thực trăng loang tràn ánh bạc
Bởi thế trăng em không bao giờ khuyết
Bởi thế sông em chẳng lắng sóng bao giờ
Kí ức trào thổn thức những trang thơ
Dòng thời gian chẳng phút nào ngơi nghỉ
Nhành lan trắng một đời trinh trắng thế
Đốt chiều anh, nắng quái trước hoàng hôn.

***
Cám dỗ
Vầng sáng rọi
Triệu ánh nhìn chiêm ngưỡng
            đừng quên bóng sau lưng che lấp bao người
Tuyệt đỉnh phút thăng hoa
           đừng quên linh hồn từng nhuốm bụi
Ta biết trong ta những góc nào u tối
Mê hoặc ta đâu dễ đứt lìa
Bóng tối cuốn đi
Bóng tối hút về
Cơn khát cuồng si nô lệ
Bóng tối gian manh vỗ về tâm trí
Uốn lời ta lúc diễn thuyết đăng đàn
Ta nhón cao, bóng tối lớn dần
Vỏ áo choàng nuốt quầng ánh sáng
Cám dỗ ngọt ngào, mầm cay đắng
Lần khuất khi ta biết tự soi mình
***
Một nửa
Một nửa tin yêu một nửa ngờ vực
Nửa kết sâu bền, nửa vu vơ
Nửa trải lòng, nửa đầy bí hiểm
Nửa sáng như gương, nửa tối mờ
Nửa của đời mình, nửa của ai
Nửa lạnh lùng, nửa ấm bờ vai
Ánh mắt bên cười bên ngấn lệ
Nửa cháy ngời lên nửa rối bời
Nửa ngún nồng đêm, nửa nguội tàn
Nửa giục lên đường, nửa thở than
Nửa trôi với nửa không bờ bến
Nửa níu dây neo nửa cuộc đời…
Một nửa thế là cứ chơi vơi
Chân chẳng bén đất, cật chẳng trời
So cân một nửa cùng một nửa
Nửa cán cân đời số không thôi.
(Thơ Lê Cảnh Nhạc – NXB Hội Nhà văn – 2010)

xem tại đây